CHIỀU MƯA
Mưa giăng mắt em đi chiều tiễn biệt
Bản tình ca dậy khúc ru buồn
Mưa vẫn chảy dầm dề trên lá biếc
Lệ sầu thương thổn thức ngập ngừng tuôn
Trời thu xưa vầng trăng màng muộn
Gió heo may đánh thức tình nồng
Thuyền tình ta trôi giữa dòng sông
Tình ta đẹp như Thiên tình sử
Bên Chức Nữ tóc dài dệt lụa
Ngưu Lang say quên mất đường về
Ta cùng nhau nói chuyện sơn khê
Ôi tháng Bảy… tìm đâu ngày cũ
Chiều nay đi trong mùa mưa lũ
Đất trời say gió quật mưa giăng
Ta tìm đâu sắc tím bằng lăng
Tặng tiễn biệt người yêu lần cuối
Ta trở về một mình lầm lũi
Bản tình ca dậy khúc ru buồn
Ta giật mình mưa ghé môi hôn
Chiều tiễn biệt lòng buồn da diết.
NGUYỄN CHƠN HIỀN
Chiều nay đi trong mùa mưa lũ
Trả lờiXóaĐất trời say gió quật mưa giăng
Ta tìm đâu sắc tím bằng lăng
Tặng tiễn biệt người yêu lần cuối
Ta trở về một mình lầm lũi
Bản tình ca dậy khúc ru buồn
Ta giật mình mưa ghé môi hôn
Chiều tiễn biệt lòng buồn da diết.
...........
Những câu thơ rất tâm trạng. Ấy mới là thơ.
Có điều, anh thấy dùng từ "màng muộn" khổ trên là không ổn.
Chúc họa sĩ nhiều niềm vui!
Chào anh Võ Ngọc Thọ!
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã ghé thăm, cảm nhận và góp ý thơ.